“我心如明镜( wǒ xīn rú míng jìng )” 宋 ·汪莘

“我心如明镜( wǒ xīn rú míng jìng )” 宋 ·汪莘

qīng tiān fū hé cháng , bái rì yòu hé cù 。

青天夫何长,白日又何促。

chuī què jǐ zhū huā , chéng cǐ yī cūn lǜ 。

吹却几株花,成此一村绿。

bù xián chūn yǐ wǎn , chūn wǎn ài bù zú 。

不嫌春已晚,春晚爱不足。

shuí néng miáo wǎn chūn , yǐn rán zài xīn qǔ 。

谁能描晚春,隠然在心曲。

wǒ xīn rú míng jìng , wàn xiàng xiāng yìng zhú 。

我心如明镜,万象相映烛。

wǒ xīn rú xū kōng , wàn wù zì mó chù 。

我心如虚空,万物自磨触。

xié yáng hóng yù dī , yuǎn shuǐ guāng kě jū 。

斜阳红欲滴,远水光可掬。

zhōng yǒu tài gǔ rén , gē shēng chū jīn yù 。

中有太古人,歌声出金玉。

相关数据